Tn70 Kiều Kiều Quân Tẩu Dọn Sạch Tiền Tài Kẻ Thù Nuôi Nhãi Con

Chương 43: Anh không muốn cưới em sao? 2

Chương Trước Chương Tiếp

“Thơm quá.”

Đường Uyển chỉ lấy một cái bánh bao: “Em ăn một cái là đủ no rồi, hai cái sẽ no lắm.”

Từ nhỏ nguyên chủ đã được yêu thương nên hiếm khi làm chuyện nặng, ăn uống cũng không nhiều.

“Vậy em ăn trước đi.”

Lục Hoài Cảnh cầm lấy bánh bao nhưng không ăn, Đường Uyển còn nghĩ anh không đói nhưng mãi đến khi Đường Uyển ăn xong nhưng chưa đã còn liếm môi.

“Ngon quá.”

Đầu bếp sau này của tiệm cơm quốc doanh làm bánh bao còn ngon hơn đầu bếp đời trước.

“Ăn ngon thì ăn thêm một cái đi.”

Lục Hoài Cảnh lại đưa chiếc bánh bao còn lại cho cô, thật sự là người đàn ông tốt mà. Cũng không biết trước cưới sau cưới thì người đàn ông này có thay đổi hay không thôi.

“Anh muốn nuôi em thành lợn à.”

Đường Uyển bật cười: “Anh ăn đi, em đi mua ít kẹo cưới, mua xong thì chúng ta đi chụp ảnh.”

“Được.”

Khóe miệng của Lục Hoài Cảnh hơi cong lên, bởi vì trong lòng anh quan tâm đến cô gái này, Đường Uyển đã nhìn thấy Hợp tác xã cung tiêu ở đối diện từ lâu nên nhanh chân đi vào đó.

Đang là thời gian làm việc nên Hợp tác xã cung tiêu không có người nào khác, chỉ có một người nhân viên bán hàng đứng trước quầy.

Nhìn thấy Đường Uyển bước vào, đối phương nhàn nhạt liếc nhìn cô một cái rồi tiếp tục cúi đầu đan áo len.

“Xin chào đồng chí.”

Đường Uyển chỉ vào túi kẹo thỏ trắng và kẹo đường: “Tôi muốn mua ít kẹo, nhờ đồng chí đóng gói đỏ giúp tôi.”

“Vì nhân dân phục vụ, đồng chí, cô muốn mua kẹo cưới sao?”

Người xã viên buông áo len trong tay xuống rồi nói với Đường Uyển: “Hợp tác xã cung tiêu ở trấn chúng ta chỉ có kẹo này, thật ra trong huyện có loại kẹo tên là kẹo song hỉ, cô cần nhiều hay ít?”

“Không sao cả.”

Đường Uyển lấy trong túi vải ra phiếu đường, đây là thứ cô chuẩn bị trước khi ra cửa, chỉ là mang từ phía đông đến thôi, cũng có mấy phiếu là của Lục Hoài Cảnh cho.

Khoảng chừng sáu phiếu, xã viên của hợp tác xã cung tiêu thấy thì trợn tròn mắt: “Nhiều vậy sao?”

“À, tôi là người yêu của quân nhân.”

Đường Uyển ngọt ngào cười nói: “Có vài phiếu do anh ấy mang từ quân đội đến, tôi nhìn ngày thì cũng không lâu, vừa hay lần này kết hôn nên sẽ dùng hết, tôi cần một cân kẹo thỏ trắng, bốn cân kẹo đường thập cẩm và một cân gạo nếp điều.”

“Được.”

Xã viên cong môi cười, hóa ra gả cho quân nhân tốt như vậy à, phiếu đường cũng nhiều như vậy.

Cô ấy nhanh nhẹn cân và đóng gói kẹo cho Đường Uyển, thái độ đối với Đường Uyển cũng tốt lên không ít.

“Đồng chí, tổng cộng bảy đồng, cô còn cần cái gì khác không?”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)