Lục Hoài Cảnh không có ở đó, hai đứa bé khẽ rên rỉ, Vương Đại Ni liền tỉnh ngay, “Uyển Uyển, chắc là bọn trẻ đói rồi.”
“Đưa con cho con.”
Đường Uyển đón lấy cô con gái nhỏ đang tỉnh trước. Cô bé nhìn Đường Uyển, đôi mắt vẫn chưa thể tập trung nhưng cái miệng nhỏ đã tự động tìm kiếm thức ăn.
May mà Đường Uyển được chăm sóc tốt, nên con bé có đủ sữa.
Cậu anh như biết em gái đang bú sữa, cũng tỉnh dậy, từ từ vung vẩy đôi tay nhỏ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây