Tn70 Kiều Kiều Quân Tẩu Dọn Sạch Tiền Tài Kẻ Thù Nuôi Nhãi Con

Chương 41: Mẹ, mẹ phải giải quyết công bằng chuyện này 3

Chương Trước Chương Tiếp

Hai người Lục Hoài Nghĩa và Lục Hoài Mai há miệng thở dốc nhưng cũng không nói gì. Suy cho cùng thì lúc trước hai người họ đi học đều nhờ anh ba giúp đỡ.

Lý Thúy Hoa còn muốn làm ầm ĩ nhưng không ngờ anh cả luôn thành thật đột nhiên tát cô ta một bạt tai.

“Lý Thúy Hoa, tôi nhịn cô đủ rồi đấy, tiền đó là do thằng ba dùng mạng kiếm được, có liên quan gì đến cô?”

“Lục Hoài Nhân, anh đánh tôi à.”

Lý Thúy Hoa nhào tới điên cuồng cáo cấu Lục Hoài Nhân, cào một vết dài trên mặt anh ấy khiến vết cào chảy máu, hai vợ chồng đánh nhau.

Vương Đại Ni cũng mặc kệ họ mà đi về phòng lấy 150 đồng đưa cho Đường Uyển.

“Vợ thằng ba, ba mẹ con ở xa nên mẹ trực tiếp cho con, con cứ cầm đi mua đồ đi.”

“Cảm ơn mẹ.”

Đường Uyển cong mắt cười, vui vẻ nhận lấy sự yêu thương của mẹ chồng tương lai.

Lý Thúy Hoa thấy một màn này thì tủi thân ngồi bệt xuống đất khóc ầm lên.

“Lục Hoài Nhân, tôi sinh cho anh ba đứa con, vậy mà nhà của anh đối xử với tôi như vậy, anh là đồ không có lương tâm.”

“Gào cái gì mà gào, đang sống tốt mà cô khóc tang à?”

Vương Đại Ni ghét bỏ trừng mắt nhìn cô ta một cái: “Nếu như cô không sống nổi ở cái nhà này thì cô cút về nhà họ Lý của cô đi.”

Lý Thúy Hoa ngừng khóc, từ trên xuống dưới nhà họ Lý mười mấy nhân khẩu, mỗi ngày đều chỉ có thể ăn no ba phần. Cuộc sống không so được với nhà họ Lục, cho nên Lý Thúy Hoa lại nổi giận, cô ta cũng chỉ có thể theo chồng đi làm công.

Hai anh em Lục Hoài Mai cũng đi học, Vương Đại Ni ở nhà trông trẻ, Đường Châu hơi do dự.

“Chị, hay là em không đi nhé?”

Chắc là chị và anh cả lục đi kết hôn, cậu bé đi theo hình như không hay lắm.

“Chu Chu ở nhà có mẹ mà, các con cứ yên tâm đi.”

Vương Đại Ni cũng hy vọng con trai và con dâu có không gian riêng với nhau, nghe vậy thì Đường Uyển cũng không ép buộc cậu bé.

“Vậy em ngoan ngoãn ở nhà, chị lên thị trấn tìm mua vải may quần áo cho em.”

“Chị mua đồ dùng kết hôn trước đi, em vẫn còn quần áo mặc mà.”

Đường Châu hiểu chuyện đến mức khiến Đường Uyển xót xa, lúc này Lục Hoài Cảnh đã dắt xe đạp đến.

“Chúng ta đi thôi.”

“Ừm.”

Đường Uyển ngồi lên xe đạp, ngày hôm qua còn thẹn thùng nên cô cũng không đánh giá xung quanh như thế nào, lúc này mới phát hiện có nhiều ngôi nhà tranh của các hộ dân ở xung quanh. Tình hình của họ vẫn không quá tệ.

Trên đồng ruộng có nhiều người đang làm việc, Đường Uyển nhìn họ phơi nắng đến mức da ngăm đen, lần nữa không có suy nghĩ sẽ đi làm công.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️