Một mùi chua lan tỏa, Lục Hoài Cảnh lấy khăn che miệng mũi Đường Uyển, Vương Đại Ni mang tới một ly nước.
“Con à, súc miệng đi.”
Vương Thắng Lợi nôn xong, uống một ngụm nước, trong nước có linh tuyền mà Đường Uyển thỉnh thoảng thêm vào.
Thằng bé bỗng thấy dễ chịu hơn, nói với vẻ buồn bã:
“Nhịn đã lâu như vậy rồi, cuối cùng vẫn không nhịn được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây