Nghĩ đến đêm nay hai người họ phải ngủ chung, Đường Uyển nằm trên giường khó tránh khỏi hơi căng thẳng.
Trong lúc suy nghĩ thì Đường Uyển mơ màng ngủ, suy cho cùng thì lúc trước khi bị thương cũng đã làm tổn thương khí huyết. Đợi đến khi Lục Hoài Cảnh trở về phòng thì đã thấy cô nằm thành hình chữ X ngủ trên giường.
Chăn chỉ che nửa người còn để lộ một phần chân trắng nõn, bộ dạng đáng yêu như trẻ con.
Lục Hoài Cảnh vội vàng dời tầm mắt, cô vừa tắm xong nên đương nhiên phải trắng trẻo sạch sẽ rồi, anh quay lưng lại ngồi trên giường, sau đó anh cẩn thận chui vào chăn.
Nhưng mà trong đầu anh đều là đôi chân trắng trẻo của Đường Uyển, trong khoảnh khắc anh cảm thấy miệng lưỡi hơi khô khốc. Khi Lục Hoài Cảnh còn đang bối rối không biết có nên đi tắm nữa hay không thì bị người ôm lấy từ phía sau.
Đường Uyển treo trên người anh như bạch tuộc, hương thơm thuộc về riêng cô gái chui vào trong cánh mũi của Lục Hoài Cảnh.
Ầm…
Lục Hoài Cảnh cảm thấy trong đầu mình có tiếng nổ vang, cả người anh cứng đờ, cử động cũng không dám cử động.
Đường Uyển cố tình hại anh hay sao mà khi ngủ còn vô cùng thơm, bên tai còn vang lên tiếng hô hấp vững vàng của cô.
Lục Hoài Cảnh:...
Quả thật là muốn lấy mạng già của anh mà!
Lục Hoài Cảnh nhắm mắt lại, mặc niệm trung tâm giá trị quan chủ nghĩa xã hội…
“Vô si vô giận, vô dục vô cầu, vô xá vô bỏ, vô vi vô ngã…”
Tuy là như thế nhưng hơi thở của người bên cạnh vẫn không ngừng khiến tâm trí Lục Hoài Cảnh mê loạn, nếu là người khác thì anh còn trấn tĩnh được, nhưng ánh mắt đầu tiên anh nhìn cô đã khiến anh tim đập chân run.
Người này sau này đã là vợ anh rồi!
Lục Hoài Cảnh mở mắt cả đêm không ngủ được, đến tận gần sáng khi Đường Uyển trở mình thì lúc này anh mới chật vật đi xuống giường.
Đường Uyển không biết Lục Hoài Cảnh đã giãy giụa cả đêm, cô ngủ đến tận khi đồng hồ sinh học đánh thức thôi.
Lục Hoài Cảnh không có ở đây nhưng hình như trên giường vẫn còn lưu lại hơi thở của anh, Đường Uyển nghĩ thầm cũng tốt, tránh cho hai người họ xấu hổ.
Cô vội vàng thay quần áo, Đường Uyển sửa sang lại chăn nệm rồi cầm dụng cụ vệ sinh cá nhân đi vào nhà bếp.
Hôm nay đến phiên Lục Hoài Mai nấu cơm, cô ấy nhăn mặt, bộ dạng chưa tỉnh ngủ, khi cô ấy nhìn thấy Đường Uyển thì nhịn không được hỏi thử.
“Chị dâu ba, nhà của chị ở đâu?”
Nhìn thấy bộ dạng cẩn trọng của cô thì không giống như dân quê, đừng nói là giống như chị dâu cả nói cô là tiểu thư của nhà tư bản đấy chứ?