Cô nhìn thấy rất rõ ràng vẻ lo âu trên mặt Hứa Thúy Anh giảm đi một chút, lập tức cảm thấy có hơi ngao ngán. Có vài người thật sự không chịu được việc người khác sống tốt hơn mình quá nhiều.
“Cũng phải, dù sao em cũng là người có năng lực.”
Hứa Thúy Anh lí nhí nói: “Em Uyển Uyển, hay là em dạy chị viết đi?”
Cô ấy cũng muốn kiếm chút tiền để dành cho chính mình.
“Chị Thúy Anh, trước tiên chị phải nhận được mặt chữ, sau khi nhận mặt chữ mới viết bài được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây