Tn70 Kiều Kiều Quân Tẩu Dọn Sạch Tiền Tài Kẻ Thù Nuôi Nhãi Con

Chương 34: Ý của chuyện này là cô làm chủ gia đình sao? 2

Chương Trước Chương Tiếp

“Anh kéo em làm gì, em có nói sai đâu, em trai em gái còn đang học cấp ba, bọn nhỏ trong nhà cũng đang lớn lên từng ngày, thuế ruộng đất cũng cao.”

“Tôi không trưng cầu ý kiến của các người, tôi đang thông báo.”

Vương Đại Ni giận dữ nói với anh cả: “Ngày mai con đến xưởng sắt thép nói với thằng hai, không làm nhiều chỉ làm sáu bàn thôi, đi đến thôn mượn bàn ghế chén đũa, còn đồ ăn thì mẹ sẽ đi mua.”

“Dạ.”

Anh cả Lục không quan tâm đến Lý Thúy Hoa mà căng da đầu đồng ý, Lý Thúy Hoa tức giận quay đầu đi về phòng mình.

“Mẹ, để con dọn chén đũa cho.”

Dường như anh cả Lục đang lấy lòng Vương Đại Ni, Vương Đại Ni trừng mắt liếc nhìn con trai không có tiền đồ một cái rồi gật đầu.

“Quản cho tốt vợ của con đi.”

Lục Hoài Nghĩa và Lục Hoài Mai liếc nhìn nhau, hai người họ không cãi mẹ mình nhưng mà trong lòng cũng không thoải mái lắm.

“Vào phòng các con rồi nói.”

Vương Đại Ni liếc nhìn Lý Thúy Hoa đang ghé tai vào cửa sổ nghe lén cách đó không xa, hơi cạn lời kéo Lục Hoài Cảnh và Đường Uyển về phòng họ.

Sợ Đường Châu ngượng nên Đường Uyển cũng nắm tay cậu bé dắt theo.

“Mẹ, con chỉ có tổng cộng tám ngày nghỉ nên mẹ cứ chọn một ngày tốt đi ạ.”

Lục Hoài Cảnh cũng thương Đường Uyển phải chịu tủi nên hôn lễ này cần phải làm.

Vương Đại Ni hài lòng cười: “Mẹ đã xem ngày lâu rồi, ngày kia, ngày kia là ngày tốt. Ngày mai hai đứa cứ yên tâm đi lãnh chứng, còn chuyện lễ cưới cứ để cho mẹ và các anh con lo.”

“Cảm ơn mẹ.”

Lục Hoài Cảnh rất áy náy nhìn Đường Uyển: “Chúng ta kết hôn gấp gáp nên tủi cho em rồi.”

“Không sao, mọi người không ngại chuyện của ba mẹ em thì em đã rất vui rồi.”

Tiếc nuối nhất của Đường Uyển là không có ba mẹ bên cạnh, thậm chí kết hôn, nếu đổi là người đàn ông khác nếu biết chuyện nhà cô thì chắc cũng đã chạy mất.

Nếu ở thời đại này rồi thì cô phải thuận theo trào lưu, không thể quá đòi hỏi được.

“Không ngại mà.”

Vương Đại Ni rất thích Đường Uyển, bà ấy lấy một chiếc túi vải ở bên hông ra, bên trong đó căng phồng rồi đưa hết cho Lục Hoài Cảnh.

“Thằng ba, hai đứa kết hôn vội vàng, mẹ không đặt mua được trang sức gì, tiền này con cầm đi, không được để vợ con tủi thân.”

“Mẹ, trên người con vẫn còn tiền.”

Lục Hoài Cảnh hiếu kính nên trả tiền lại cho bà ấy, anh vẫn còn ít tiền trợ cấp tích góp được.

Cho dù mẹ anh không nói thì anh cũng không thể Đường Uyển tủi thân.

“Cho con thì con cầm đi.”

Vương Đại Ni hài lòng kéo tay Đường Uyển: “Mẹ biết con là đứa trẻ ngoan, thật ra tiền này đều là tiền thằng ba gửi về mấy năm nay. Nó nhập ngũ tám năm, trước nay gửi rất nhiều tiền, mẹ có dùng để sửa sang phòng ốc trong nhà một ít, phí sinh hoạt hằng ngày cũng dùng một ít nên còn lại 800 đồng, coi như là lễ hỏi cho con. Hai đứa thích cái gì thì đi mua cái đó, cả đời còn dài mà nên đừng để bản thân chịu thiệt.”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️