Mà Tiêu Hồng Anh đứng ở trước mặt ông cụ, lời lẽ chính nghĩa nghiêm túc nói với người của uỷ ban khu phố:
“Một ông lão ở trạm thu gom phế liệu như ông ấy lại vừa ăn thịt bò vừa ăn sủi cáo bột mì, chắc chắn có mờ ám.”
Cương chí cường ở bên cạnh còn muốn kéo Tiêu Hồng Anh lại: “Hồng Anh, làm người không thể quá đáng.”
“Tôi đây là giương cao chính nghĩa!”
Tiêu Hồng Anh hừ nhẹ một tiếng, người của uỷ ban khu phố tỏ ý bằng ánh mắt, bọn họ nhìn chằm chằm ông cụ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây