“Ở đây làm phiền em và Tiểu Lục lâu như vậy, chị cũng nên về rồi.”
Tần Tố tặng Đường Uyển một nụ cười an ủi: “Hơn nữa công việc của chị vẫn chưa ổn định, trong lòng chị vẫn luôn không yên.”
Bà là người quen sống sung túc, nếu sau này không đi làm thì sau này lấy gì nuôi Châu Châu.
“Được rồi.”
Đường Uyển không miễn cưỡng họ nữa, biết rằng họ có thể sẽ sớm phải đi, buổi chiều Tần Tố kéo Đường Uyển học rất nhiều thứ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây