Sức chiến đấu của Vương Đại Ni rất mạnh, căn bản bà ấy không cần Đường Uyển nhúng tay vào cũng có thể dẫm Lý Thúy Hoa dưới chân.
“Chuyện đó thì khác, nhà mẹ đẻ con ở đại đội bên cạnh thôi, có đến cũng không ở lại nhưng em vợ của lão tam thì khác, xa xôi như vậy qua lại, ở lại cũng phải cần đồ ăn đồ uống mà.
“Em có mang theo phiếu gạo của em!”
Đường Châu nhận được ánh mắt khích lệ của chị gái nên đứng thẳng lưng, chị gái của cậu bé có nói mẹ của họ có để lại phiếu gạo cho họ.
“Mày đến nhà chị gái còn chuẩn bị phiếu gạo.”
Vương Đại Ni trừng mắt nhìn Lý Thúy Hoa, sau đó bà ấy nở một nụ cười thân thiện với Đường Châu.
“Mẹ, bây giờ ba mẹ Uyển Uyển không tiện chăm sóc Chu Chu, từ nay Chu Chu sẽ ở cùng con và Uyển Uyển.”
Lời nói của Lục Hoài Cảnh một lần nữa khiến nhà họ Lục nổ tung, nhưng Vương Đại Ni cũng không quá kinh ngạc.
Sau khi nhận được điện tín, bà ấy đã đến bưu điện gọi lại cho nhà họ Đường. Đương nhiên, bà ấy biết hoàn cảnh của hai đứa trẻ này cũng rất đáng thương.
Lý Thúy Hoa không dám đứng dậy nữa, cô ta kéo Lục Hoài Mai: “Em gái, chúng ta nuôi một cô em dâu ba nũng nịu còn chưa đủ, giờ còn phải giúp cô ta nuôi thêm em trai, làm gì có đạo lý này chứ?”
“Mẹ, đây không phải là mẹ cưới dâu đâu, con thấy là đang cưới cả nhà người ta đấy!”
Lục Hoài Mai là con út trong nhà, được cưng chiều nhiều nên hơn ngây thơ, bị Lý Thúy Hoa xúi giục nên có phản ứng mãnh liệt nhất.
Lý Thúy Hoa chọc vào cánh tay anh cả Lục ở bên cạnh: “Nếu anh dám đồng ý, em sẽ ly hôn với anh.”
“Mẹ, thế này không hay đâu?”
Anh cả Lục mở miệng nhưng không dám nhìn vào ánh mắt của Lục Hoài Cảnh, vẻ mặt có chút áy náy
Đường Uyển vẫn không nói gì, cô chỉ quan sát phản ứng của mọi người trong nhà, Vương Đại Ni cũng hiểu ra ý của Đường Uyển, bà ấy nhổ nước bọt vào mặt mọi người.
“Tiền trợ cấp của thằng ba đủ nuôi thêm hai cậu con trai nữa, nó nuôi ai thì liên quan quái gì đến chúng mày.”
“Vậy lão tam lấy vợ rồi còn phải sinh con, đến lúc đó không phải còn nhờ chúng con chăm sóc sao.”
Lý Thúy Hoa nói thẳng, Vương Đại Ni tức giận nên lại dùng chổi đánh cô ta lần nữa: “Bây giờ cô sợ thằng ba liên lụy đến cô chứ gì? Vậy sao trước kia thằng ba còn chưa kết hôn mà phải trợ cấp tiền cho chúng mày sao chúng mày không nói hả? Bây giờ tôi không nói nữa, không ai được phép can thiệp vào chuyện của thằng ba.”