Sao bà ấy có thể không biết thành phần gia đình của Đường Uyển chứ, suy cho cùng thì ngay từ đầu nhà họ Đường đã gửi điện tín báo cho bà ấy biết rồi
Sau đó, bà ấy gửi điện tín cho lão tam kêu anh đi đón vợ của anh.
Mặc dù trong lòng bà ấy cảm thấy tiếc nuối nhưng đây là mong muốn của chồng bà ấy, Vương Đại Ni không thể có lỗi với chồng mình.
“Trước đây mẹ cũng chưa từng nói ai như vậy cả.”
Lý Thúy Hoa lẩm bẩm, Vương Đại Ni tức giận đến mức nhặt cây chổi trên mặt đất lên ném về phía cô ta.
“Con khốn lắm mồm này, chuyện của nhà họ Lục còn phải báo cáo cho cô biết à.”
Trước đây, bà ấy còn cảm thấy con trai mình không đủ xứng đáng nên còn không dám nhắc đến chuyện này với Nhà họ Đường, bà ấy con cho rằng đối phương chỉ thuận miệng nói ra mà thôi.
Nếu không phải nhà họ Đường gặp nạn thì làm sao một con gái xinh đẹp như vậy lại có thể gà cho con trai của bà ấy?
“Vậy ai biết được mẹ nói là đúng hay sai?”
Lý Thúy Hoa không cam lòng, em gái họ bên nhà ngoại của cô ta đã để ý lão tam từ lâu rồi, lão tam ở bộ đội có tiền trợ cấp, gả cho anh sẽ có nhiều lợi lộc.
Làm sao có thể để một người ngoài không biết từ đâu đến lại chiếm hời được chứ.
“Cô còn nói hả!”
Cây chổi trong tay Vương Đại Ni đập mạnh vào Lý Thúy Hoa, cô ta điên cuồng trốn sau lưng anh cả Lục.
“Anh là người chết à? Tại sao anh không bảo vệ em?”
“Lục Hoài Nhân, con dám giúp cô ta thử xem!”
Giọng nói tức giận của Vương Đại Ni khiến anh cả Lục sợ đến mức không dám phản kháng, chỉ ấp a ấp úng.
“Vợ à, em đừng khiến mẹ tức giận, một mình mẹ nuôi sáu anh em bọn anh cũng không dễ dàng gì.”
Nhìn đến đây, Đường Uyển có lẽ đã hiểu người đứng đầu nhà họ Lục là ai rồi, hình như mẹ chồng tương lai này của cô là người lãnh đạo cả nhà.
“Cảm ơn mẹ.”
Lục Hoài Cảnh rất cảm động trước sự bảo vệ của Vương Đại Ni, anh nắm lấy tay Đường Uyển.
“Quân đội đã chấp thuận đơn đăng ký kết hôn của con rồi, ngày mai con sẽ dẫn Uyển Uyển đi lấy giấy chứng nhận.”
“Đây là chuyện tốt.”
Cuối cùng, Vương Đại Ni cũng ngừng đánh Lý Thúy Hoa, ánh mắt dịu dàng nhìn Đường Uyển và Đường Châu.
“Đây là em vợ của con à? Nào, mau vào nhà ngồi nào.”
“Mẹ, chú ba lấy vợ sao còn dẫn theo em vợ đến nữa?”
Lý Thúy Hoa ngứa da thật, vừa bị đánh xong mà vẫn nhảy ra ngoài, mỗi lần bị đánh là càng hăng hơn.
“Ý cô là sau này nhà mẹ đẻ của cô không được tới đây nữa đúng không?”