Tn70 Kiều Kiều Quân Tẩu Dọn Sạch Tiền Tài Kẻ Thù Nuôi Nhãi Con

Chương 23: Lão tam nhận là vợ thì chính là con dâu của bác 1

Chương Trước Chương Tiếp

Đại đội trưởng Lục gật đầu nhưng tâm trạng rất phức tạp: “Chào hai người.”

Ánh mắt nghi ngờ của ông ấy lại rơi vào Đường Châu, sao kết hôn rồi mà còn dẫn em trai theo?

Lục Hoài Cảnh còn chưa muốn giải thích chuyện này, anh liếc nhìn những người trên xe bò và lịch sự nói với đại đội trưởng Lục.

“Đại đội trưởng, nếu nhiều người quá thì chúng tôi sẽ không ngồi xe bò trở về, chú có thể về trước.”

“Được rồi.”

Đại đội trưởng cũng không ép buộc bọn họ, chủ yếu là bởi vì tâm tình của ông ấy bây giờ rất phức tạp, ông ấy suy nghĩ đến lúc về nhà phải cẩn thận nói chuyện với con gái mới được.

Đừng thương nhớ người đã thành gia lập thất nữa.

Xe bò dần đi xa, Đường Châu mới lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt đánh giá của đại đội trưởng vừa rồi khiến cậu bé cảm thấy rất khó chịu.

“Chu Chu, đến nhà anh rể rồi thì em cứ xem như nhà mình nhé.” Lục Hoài Cảnh cẩn thận chú ý tới vẻ mặt không thoải mái của Đường Châu, tâm trạng của Đường Uyển rất tốt.

“Anh yên tâm đi, em sẽ chăm sóc tốt em ấy.”

“Được rồi, hai chị em cứ tâm sự với nhau đi, anh đi mượn chiếc xe đạp đã.”

Lục Hoài Cảnh bảo Đường Uyển và Đường Châu đứng ở đây chờ, chờ họ đi xa rồi thì Đường Uyển mới ngẩng đầu lên xoa đầu Đường Châu.

“Chu Chu, cho dù không nương nhờ nhà của anh rể thì chị vẫn có thể nuôi sống em mà.”

“Nhưng mà……”

Đường Châu cúi đầu nói: “Chắc chắn người nhà của anh cả Lục sẽ không thích em làm vướng tay vướng chân anh chị đâu.”

“Nếu như họ không vui thì chị đưa em theo sống một mình.”

Không phải Đường Uyển chưa bao giờ nghĩ tới cuộc hôn nhân này sẽ đổ vỡ, nhưng vì ba mẹ cô bị đưa đi nên nếu cô đi theo Lục Hoài Cảnh thì sẽ tránh được rất nhiều phiền toái.

“Chị, chị thật tốt.”

Đường Châu vô cùng cảm động: “Khi chị già đi, em sẽ hiếu thuận với chị, em cũng sẽ nói con trai con gái của em hiếu thuận với chị.”

Đường Uyển:...

Thật ra cũng không cần đâu.

Cũng may lúc này Lục Hoài Cảnh đẩy một chiếc xe đạp Phượng Hoàng xuất hiện, anh vỗ nhẹ vào thanh ngang của xe đạp.

“Chu Chu, em ngồi phía trước đi.”

Đường Châu:...

Mặc dù vẻ mặt đầy phản kháng nhưng khi Đường Châu nhìn mấy người khác đang đi bộ về thì cậu bé nhanh chân nhảy lên thanh ngang xe đạp.

Sau đó Lục Hoài Cảnh mới kêu Đường Uyển ngồi ở yên sau.

“Như thế này có nặng quá không?”

Chẳng trách Đường Uyển nghi ngờ vì ba người nặng mấy trăm cân, lại còn có hành lý, không biết xe đạp có chịu nổi hay không.

“Em yên tâm đi, anh có chừng mực mà.”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)