Tn70 Kiều Kiều Quân Tẩu Dọn Sạch Tiền Tài Kẻ Thù Nuôi Nhãi Con

Chương 17: Nhà cô ở bên bờ biển sao? quan tâm rộng quá vậy 2

Chương Trước Chương Tiếp

“Không sao đâu, chỉ cần lên được xe lửa là được, đến lúc đó lại đi tìm anh ấy.”

Đường Uyển hơi đau đầu, cô đã xem nhẹ việc ga xe lửa có quá nhiều người rồi.

Cũng không quản lý nghiêm ngặt như đời sau, muốn mua được vé xe lửa cũng không dễ, đến lúc Đường Uyển và Đường Châu vất vả lắm mới lên được xe lửa thì một lần nữa lại trợn tròn mắt.

Vé đều do Lục Hoài Cảnh giữ nhưng mà cô không biết anh đang ngồi ở đâu.

“Thất thần làm gì thế? Mau lại đây.”

Cánh tay bị ai đó nắm chặt, Đường Uyển ngước mắt nhìn lên thì thấy ánh mắt bất đắc dĩ của Lục Hoài Cảnh.

“Đến bên cạnh đi.”

“Ừm.”

Đường Uyển cảm nhận được lòng bàn tay của anh thô ráp, quả là người hằng năm đều huấn luyện trong quân đội.

Lối nhỏ giữa xe lửa cũng đầy người, Lục Hoài Cảnh cao gầy, anh nhẹ nhàng đi phía trước, Đường Uyển nắm tay Đường Châu đi theo phía sau anh.

Cô không ngờ Lục Hoài Chinh lại có thể mua được vé giường cứng, xem ra là do chiến hữu của anh giúp đỡ. Vừa đúng lúc mua được ba chỗ cho họ, là giường ba tầng, Đường Uyển nói với Đường Châu.

“Chu Chu, dáng người của em nhỏ nên em lên giường cao nhất đi.”

Dáng người của Lục Hoài Cảnh cao gầy nên ở giường giữa hay giường dưới thì cũng hơi khó chịu, ai kêu anh cao đến một mét chín làm gì.

“Được ạ.”

Đường Châu nghe lời leo lên giường cao nhất, ánh mắt của cậu bé mơ màng nhìn ra ngoài cửa sổ, một khi xe lửa khởi động thì họ sẽ phải rời xa nơi họ lớn lên.

Thật ra Đường Uyển không có cảm giác gì, suy cho cùng thì cô cũng chỉ mới xuyên không tới nên đối với cô thì Đông Thành cũng rất xa lạ.

Chỉ là cô rất hiếu kỳ với những kiến trúc của niên đại này.

Trong mắt của Lục Hoài Cảnh thì hai chị em đều rất đáng thương, nhưng đối diện họ còn có nhiều chuyện, anh cũng không hiểu lắm về chuyện của vợ chồng nhà họ Đường nên chỉ có thể trấn an họ.

“Cuộc sống ở quê cũng không tệ, anh sẽ để cả nhà chúng ta ăn no mặc ấm mà.”

Câu này của anh còn bao gồm cả hai vợ chồng nhà họ Đường nữa.

Đường Uyển quay đầu nhìn anh, trong lòng cảm thấy ấm áp, khóe miệng phảng phất ý cười nhưng cô vừa muốn nói chuyện thì phía đối diện truyền đến giọng cười nhàn nhạt.

Đối phương cũng không nói gì mà cố ý quay lưng lại, Đường Uyển thu lại nụ cười vừa hé nở trên mặt.

“Em tin anh.”

Ánh mắt của cô nhìn giường đối diện đánh giá, trên giường cao nhất nhà một cậu bé, bây giờ đang ngủ rất say.

Giường giữa là người vừa mới cười, nhìn bóng dáng hình như là một cô gái.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️