Đường Châu ngẩng đầu, ánh mắt đầy hy vọng nhìn Đường Uyển và Lục Hoài Cảnh.
Hai người nhìn nhau, vẻ mặt có chút khó xử, chủ yếu là sợ cậu bé không kiềm
chế được cảm xúc của mình, bị người khác phát hiện và tố cáo.
Ít nhất cũng phải đợi mẹ cô hồi phục sức khỏe một chút, khi Đường Uyển đang phân vân làm thế nào để kéo dài thời gian, thì bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
“Đã muộn như thế này sao còn có người đến?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây