Tn70 Kiều Kiều Quân Tẩu Dọn Sạch Tiền Tài Kẻ Thù Nuôi Nhãi Con

Chương 12: Được thăng tiến, trong mơ dễ dàng báo cáo anh! 2

Chương Trước Chương Tiếp

Đường Uyển nhanh chóng đến sân nhà của Phó xưởng Tô đã hại ba mẹ mình bị bát.

Người này này đang chờ được thăng chức và tăng lương à, nằm mơ!

Cô thổi khói mê, rất nhanh trong nhà không có động tĩnh gì nữa, Đường Uyển cạy khóa đi vào, hai mắt cô chợt sáng lên.

Phó xưởng Tô xuất thân nghèo khó nên không cần phải cẩn thận che đậy như người nhà họ Đường họ, bố cục căn nhà bốn phòng.

Trong phòng chính có xe đạp, máy khâu và radio, Đường Uyển đã mang đi hết mà không khách sáo chút nào.

Ngay cả những chiếc cốc tráng men và hộp đựng đồ ăn trưa bằng nhôm cũng không tha. Chẳng mấy chốc, căn phòng chính đã trống rỗng, Đường Uyển mò mẫm trong bóng tối đi đến căn phòng gần nhất.

Có một cặp vợ chồng, chắc là là con trai cả và con dâu cả của phó xưởng Tô. Trước giờ họ luôn xa lánh mẹ cô, nên Đường Uyển sẽ không khoan dung.

Đáng tiếc trong tay họ không có thứ gì tốt, nhưng Đường Uyển lại muốn làm đối phương ăn mệt.

Có hai căn phòng khác là nơi phòng của con của phó xưởng Tô, một cặp sinh đôi trai gái, hai cô cậu này vẫn đang học cấp ba, đôi mắt của Đường Uyển sáng lấp lánh khi cô nhìn thấy cuốn sách giáo khoa cấp ba.

Áo khoác len mùa đông, quần áo vải nhung, giày nhựa và giày vải...

Mang đi, mang đi, mang đi tất cả!

Cuối cùng là phòng của vợ chồng Phó xưởng Tô, phòng của họ còn tốt hơn vì Đường Uyển tìm thấy trong tủ một vài xấp vải có chất lượng tốt.

Còn có rất nhiều bông, không cần nghĩ cũng biết nếu sau khi hai đứa con của phó xưởng tốt nghiệp cấp ba mà không có công việc, sợ là không thể không đưa họ xuống nông thôn.

Đường Uyển sẽ không nương tay, ngay cả tủ quần áo cũng không tha, chỉ là vẫn không tìm thấy tiền giấy nên cô hơi không cam lòng.

Cho đến khi cô không cẩn thận đá đổ tủ giày trong phòng, Đường Uyển thoáng nhìn thấy một viên gạch hơi nhô lên trong góc.

Cô từ trong không gian lấy ra một chiếc đèn pin, sau đó lật một nửa viên gạch trống rỗng lên.

Khi cô mở ra thì thấy một xấp phiếu nhiều màu sắc được buộc vào nhau, cũng như một xắp đại đoàn kết, cô còn chưa kịp đếm thì ánh mắt đã rơi vào một cuốn sổ tiết kiệm.

Ôi trời ơi, phó xưởng Tô vậy mà lại có một vạn tiền tiết kiệm.

Thời đại này một vạn không phải là một con số nhỏ, nếu mà trắng trợn như thế có được thì Đường Uyển sẽ lấy đầu mình xuống làm quả bóng.

Điều này nói rõ đây chính là vừa ăn cướp vừa la làng.

Nghĩ đến đây, Đường Uyển trợn mắt, trước khi rời khỏi phòng cô còn tháo đồng hồ trên tay phó xưởng Tô.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️