Mặc dù miệng nói như vậy, nhưng thực sự Đường Uyển đã đỏ hết mặt, hiện tại xem ra, người đàn ông này cũng khá phù hợp với cô.
Khâu Đại Táo nằm ở giường trên cũng nghe được rõ ràng, bà ta bỉu môi nói: “ Có gì mà kiêu ngạo chứ.”
Đường Uyển không nghe thấy câu này, vì từ hôm xuyên không đến giờ, cơ thể cô vẫn còn hơi yếu, dù sao thì nguyên chủ cũng đã mất nhiều máu.
Cô vốn không phải là người tự làm khổ mình, vừa nằm xuống đã ngủ thiếp đi.
Tàu lắc lư cho đến năm, sáu giờ chiều hôm sau, bọn họ lại ăn một bữa cơm trên tàu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây