Tô Lăng thấy Bưu Tử đã bị đánh tàn phế, cũng cười nói: “Tào tiểu thư, tôi còn phải cảm ơn cô không làm hỏng gương mặt của tôi, nên cô yên tâm, tôi cũng sẽ giống như cô, coi như là nể mặt cô!”
Tào Dĩnh thấy anh ta thật sự muốn ra tay, lúc này cũng bắt đầu sợ hãi: “Tô Lăng, thả tôi đi, tất cả tiền của tôi đều cho anh, đừng đánh tôi!”
“Hừ, tiền của cô bẩn thỉu, tôi không cần.” Lời còn chưa dứt, anh ta liền giơ tay quất một roi.
“Bốp!” Một tiếng vang lên trong phòng khách, tiếng kêu thảm thiết của Tào Dĩnh vang lên.
“A!!!!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây