Lý Vị Dân gật đầu: “Được, chúng tôi ở phòng bên cạnh, cô có việc gì thì gọi chúng tôi.”
“Ừm, đi đi, mọi người nghỉ ngơi cho khỏe.”
Mặc dù những người bảo vệ này đều được phía trên trả lương, nhưng cô không phải là người độc tài, không thể làm những việc bóc lột người khác.
Cô cởi áo khoác, đứng trước cửa sổ nhìn xuống dòng người xe cộ tấp nập bên dưới, hiện tại nơi này đã xảy ra những thay đổi long trời lở đất.
Nhìn những tòa nhà cao tầng mọc lên từ mặt đất, nhìn nụ cười trên khuôn mặt của mọi người, Tần Sương thầm cảm khái, cuối cùng những năm tháng khó khăn nhất cũng đã qua đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây