Tần Sương nhếch mép, “Chỉ là một đám hỗn loạn, bọn họ thua bởi vì không hiểu rõ tình hình và địa hình ở đây.”
“Cho dù hang ổ của bọn chúng lợi hại đến đâu, cũng không chịu nổi bom của em, em không tin là một quả tên lửa bắn ra, những người đó có thể bình chân như vại.” Không có gì là một quả tên lửa không giải quyết được, nếu chưa được thì thêm vài quả nữa.
Góc miệng Đình Châu giật giật, “Chúng ta còn phải cứu người, nếu nổ chết đồng đội ở trong thì nhiệm vụ coi như thất bại.”
Tần Sương sửng sốt, cô quên mất chuyện này.
“Trời ạ, suýt nữa giết luôn đồng đội, may mà anh nhắc nhở kịp thời, nhưng nếu cứu người thì có thể sẽ phức tạp hơn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây