“Đúng rồi, Bắc Mặc, cháu cũng ăn nhiều một chút. Nói thế nào thì nơi này cũng là nhà của chị họ cháu, khi nào ba mẹ cháu rảnh rỗi thì đến đây chúng ta bàn chuyện đám cưới cho hai đứa. Sau này nếu Nam Hi có chỗ nào không phải thì cứ nói với dì và chị dâu, con bé ấy cũng giống như Đóa Đóa, đều được nuông chiều từ bé, tính cách có thể hơi trẻ con một chút, cho nên cháu là đàn ông phải bao dung hơn.” Đường Mẫn cười nói.
“Dì yên tâm, cháu sẽ đối xử tốt với Nam Hi. Con gái là để yêu thương, sau này những việc nhà như nấu ăn, dọn dẹp,... cháu sẽ cùng làm với Nam Hi, sẽ không để cô ấy phải chịu khổ.”
Hạ Bắc Mặc hiểu ý của dì Đường, dù sao thì con gái nhà người ta chưa từng phải chịu khổ, đương nhiên không thể nào gả cho cậu ấy rồi lại phải cùng cậu ấy chịu khổ, như vậy thì cậu ấy là người đàn ông bất tài.
“Được rồi được rồi, con cái tự có phúc phần của mình, thịt nướng thơm như vậy, mọi người mau ăn đi.” Hoắc Viễn Quân lên tiếng.
Sau khi cả nhà ăn uống no nê, Tần Sương đặt đũa xuống, trở về phòng trước.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây