“Thôi, bọn chúng khó khăn lắm mới chịu ngủ, cứ để chúng nó ngủ ngoan đi. Muốn nhìn thì lúc nào cũng được, không cần phải gấp gáp lúc này. À mà, ngày kia anh có nhiệm vụ khẩn cấp phải đến biên giới một chuyến, lần này đi ít nhất cũng phải hai tháng mới về. Em yên tâm, trước khi em sinh anh nhất định sẽ trở về.”
Nghe thấy chồng sắp phải đi công tác xa, Tần Sương có chút hụt hẫng: “Sao lại đột nhiên phải đi công tác vào lúc này chứ? Bên đó xảy ra chuyện gì sao?”
“Ừm, nhưng mà chuyện cụ thể thì anh cũng chưa rõ, phải đến đó mới biết được.”
Tần Sương biết thân phận của anh không thể nào kháng lệnh, cô thở dài nói: “Vậy anh phải cẩn thận đấy, phải mặc thường xuyên áo chống đạn vào, còn phải cẩn thận với những người lính bên đó. Có đôi khi, chưa chắc kẻ địch đã khó đối phó, mà là “nội gián” mới đáng sợ.”
“Tuy đất nước chúng ta đã bắt đầu lớn mạnh, nhưng gián điệp vẫn luôn tồn tại khắp nơi, anh nhất định phải cẩn thận với những người xung quanh mà anh không quen biết.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây