Hoắc Đình Châu gật đầu: “Em yên tâm, anh sẽ sắp xếp ổn thỏa mọi việc ở nhà, em cứ ăn canh gà trước đi, lát nữa ba về, chúng ta cùng về nhà.”
“Vâng, vậy anh múc cho em đi, em cũng hơi đói rồi.”
Ngủ một giấc lâu như vậy, cộng thêm việc ở tiệc cưới cũng không ăn được bao nhiêu, lúc này đúng là hơi đói, may mà hôm nay cô không uống rượu, nếu không giờ này chắc hối hận chết mất.
Đường Mẫn múc canh gà giúp con dâu, Tần Sương bưng bát lên húp ngon lành.
Hoắc Viễn Quân thì hỏi con trai: “Bác sĩ nói sao rồi? Sương Sương không sao chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây