Tần Sương cười trừ, đưa tay sờ sờ mũi: “Chỉ là tiện tay lấy thêm một ít tài liệu thôi, không tính là gây chuyện đâu nhỉ?”
Hoắc Đình Châu xoa đầu cô, cưng chiều nói: “Em thật là, chuyến này lại vơ vét được kha khá tài nguyên của người ta rồi chứ gì?”
“Hì hì, sao có thể nói là vơ vét chứ, em vì muốn tốt cho bọn họ. Có những thứ này, một khi em đã thiết kế ra vũ khí tiên tiến hơn, chẳng phải bọn họ cũng được hưởng lợi sao?”
“Chi bằng để em lấy dùng còn hơn là để trong tay những kẻ không biết sử dụng.”
“Tất nhiên, em không phải nhà khoa học nghiên cứu chính thống, có những thứ em không hiểu rõ lắm. Ngoại trừ lĩnh vực vũ khí là am hiểu, còn những thứ như tàu chiến, hàng không mẫu hạm của thế hệ sau này thì em không rành, chưa từng tìm hiểu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây