Lúc này trong phòng bệnh, Đường Mẫn nhìn sắc mặt con dâu tái nhợt, cảm thấy vô cùng đau lòng, vừa lau chùi cơ thể cho cô vừa rơi nước mắt, khi thay xong quần áo, nước mắt vẫn chưa khô.
Hoắc Viễn Quân thấy vợ buồn bã như vậy, cũng thở dài nói: “Tôi đã cho người giám sát chặt chẽ tầng này, bảo đảm sẽ không xảy ra chuyện gì nữa. Đứa trẻ ở chỗ này vẫn cần bà chăm sóc, bà đừng khóc nữa. Đợi đứa trẻ tỉnh lại, nếu nhìn thấy bà buồn bã như vậy, con bé nhất định sẽ không vui.”
Đường Mẫn lau nước mắt, thở phì phò nói: “Ông bảo người đi hầm chút canh bồ câu cho Sương Sương, thêm chút táo đỏ vào, món này rất tốt cho việc hồi phục vết thương.”
“Còn nữa, ông gọi điện thoại cho Nam Hi, bảo con bé mang hai bộ quần áo để thay đổi cho Sương Sương, thuận tiện mua một túi đường nâu và sữa bột.”
“Nếu hai vị đại lão gia các người có việc gì thì đi giải quyết đi, tôi ở đây sẽ chăm sóc tốt cho con bé, không cần hai người quan tâm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây