“Với lại em nghĩ nếu một ngày nào đó phòng thí nghiệm của em xây xong, có thể em sẽ không có thời gian sinh con cho anh. Cho nên anh có muốn sinh con hay không, trả lời thằng một câu., nếu không thì không có cơ hội nữa đâu.”
Hoắc Đình Châu thấy vợ đã nói như vậy rồi, nếu không bày tỏ một chút, chẳng phải anh sẽ có vẻ rất vô dụng sao?
“Vợ đã nói như thế, vậy anh nhất định phải cố gắng cày cấy.”
Sau đó không đợi Tần Sương trả lời, Hoắc Đình Châu đã bế vợ lên giường. Vốn đã nửa tháng không được ăn mặn, bây giờ nhìn người đẹp trong lòng, anh cúi đầu hôn cô.
Tần Sương thấy trời còn chưa tối, mà người đàn ông này đã sốt ruột, cô vỗ vỗ bờ vai của anh, giãy giụa: “Vẫn chưa tối, anh vội gì chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây