Tần Sương nghe thấy tiếng động, đột ngngột ngẩng đầu nhìn về phía Tạ Vũ.
“Ra ngoài đi, kẻ thù đã chết hết rồi!”
Tạ Vũ nghe thấy đã kết thúc, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó mở cửa toa tàu, đi ra ngoài nói: “Đình Châu lâu rồi không gặp, may mà các anh đến kịp, nếu không thì phải thu dọn xác cho tôi và em gái anh rồi!”
“Hai người không sao chứ? Có bị thương không? Còn em gái tôi đâu?”
“Chúng tôi không sao, Nam Hi ở bên trong.” Tạ Vũ nói xong ngồi phịch xuống ghế.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây