Hơn nữa, cô ấy chỉ có một người thân duy nhất, không tốt với anh trai thì tốt với ai?
Mục Nghiệp Bằng nhìn món quà Tết của em gái, trong lòng ấm áp, chỉ là nhìn hai bàn tay trắng của mình, có chút ngại ngùng nói: “Năm nay anh không có thời gian mua quà cho em, sau này anh sẽ lì xì cho em, em thích gì thì tự mua nhé.”
“Được, nhưng mà anh đến đây rồi, chị dâu tương lai của em thì sao?”
“Khụ... đợi sau khi huấn luyện xong, bọn anh sẽ kết hôn, cho nên chuyện của bọn anh, em đừng lo lắng nhiều như vậy.”
“Được rồi, chỉ cần anh sớm yên bề gia thất là em yên tâm rồi, dù sao thì người như em, e rằng cả đời này cũng không lấy chồng được, cho nên nhiệm vụ nối dõi tông đường đều phải dựa vào anh đấy, đồng chí Mục!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây