“Thôi đi, ai cũng có nỗi khổ riêng, Tết cũng không được về nhà, ngay cả điện thoại cũng không được gọi, em là huấn luyện viên, là tổng chỉ huy, không thể để bọn họ phải tủi thân trong ngày Tết được, cứ để bọn họ ăn đi, em không đến nỗi nghèo đến mức đó.”
“Hầy, đám nhóc này gặp được em đúng là tu tám kiếp mới có được.”
Nếu như gặp phải huấn luyện viên khác, còn muốn ăn Tết ngon lành như vậy, đúng là nằm mơ giữa ban ngày.
Nhìn thấy đống thịt cá chất thành núi, hai mắt đám lính sáng rực lên.
Bọn họ không ngờ rằng năm nay ăn Tết lại được ăn uống thịnh soạn như vậy, quả nhiên là huấn luyện viên có tiền, nhất định phải ôm chặt lấy cái đùi vàng này mới được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây