“Nếu đã sắp xếp ổn thỏa rồi thì mau đi đi, tôi cũng phải đi nghỉ ngơi đây, sáng mai 5 giờ tập trung.”
“Rõ!” Hai người đồng thanh đáp.
Bên này, Tần Sương về đến nhà, nhìn thấy Dương Minh Trạch đang ở trong sân chẻ củi. Nhìn khuôn mặt đầy mồ hôi của anh ấy, Tần Sương không khỏi đau lòng nói: “Anh tư, khuya rồi sao anh còn chưa đi ngủ, mấy việc này ngày mai làm cũng được mà. Tuy rằng bây giờ không có việc đồng áng, nhưng anh cũng phải chú ý sức khỏe của mình chứ.”
Dương Minh Trạch thấy em gái đã về, liền bỏ rìu xuống, đáp: “Anh không sao, buổi tối ăn nhiều quá, ra ngoài vận động một chút. Em ăn cơm chưa? Chưa ăn anh đi hâm nóng cho em.”
“Em ăn rồi, ăn cơm bụi trên núi rồi, anh đừng lo lắng em bị đói.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây