“Hơn nữa, chuồng gà ở sân sau cũng phải xây lại một chút, chờ gà con đến, còn phải nuôi gà con, như vậy sang năm sẽ có trứng gà ăn.
Hai người Vu Viên Viên nghe được lời của cô, nhất thời ngượng ngùng nói: “Chờ chúng tôi rảnh rỗi, cũng cùng cậu lên núi nhặt củi, trong khoảng thời gian này vất vả cậu rồi.”
Tần Sương khoát khoát tay nói: “Không có việc gì, dù sao tôi cũng không chịu ngồi yên, chờ ngày nào đó nghỉ ngơi hoặc là không có làm việc, tôi lại dắt hai người các ngươi lên núi, trái cây rừng bên này đã sắp chín hết rồi, đến lúc đó có thể hái nhiều một chút đem về, giữ lại mùa đông ăn.”
Vu Viên Viên cảm động nói: “Sương Sương cậu thật tốt, nếu không có cậu, hai chúng tôi đừng nói ở nơi không tốt bằng nơi này, ăn cũng nhất định là lương khô rau dại, tớ thấy như vậy đi, hai chúng tôi mỗi người đưa cho cậu năm đồng, làm sinh hoạt phí mỗi tháng đi, nếu không mỗi ngày chiếm hời của cậu, không tốt lắm.”
Mục Nghiệp Kiêu thấy Viên Viên nói như vậy, cũng tỏ vẻ nói: “Tôi cảm thấy lời Viên Viên nói có đạo lý, cả ngày ăn thịt cậu kiếm rất xấu hổ, nếu cậu không cần tiền hai chúng tôi về sau ăn thấy ngại lắm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây