Triệu Vân Phong kích động như một đứa trẻ, mân mê nó không buông tay.
“Cái này... cái này có thể...”
“Không thể.” Tần Sương trực tiếp cắt ngang.
“Chú Triệu, cháu đã tốn không ít nguyên vật liệu mới làm ra được thứ này, nếu mọi người muốn, cháu sẽ vẽ bản thiết kế cho, mọi người tự về làm lấy, thứ này chỉ cần có nguyên vật liệu thì rất đơn giản.”
Triệu Vân Phong thấy cô không cho, cũng ngại ngùng không dám mở miệng nữa, nghĩ bụng có bản vẽ cũng được, ông ấy không tin là không làm ra được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây