“Còn tên Tôn Hạo này cũng là một tên tai họa, thế mà lại có thể kiếm được loại thuốc đó, sau này các cô gái trong thôn còn dám ra ngoài một mình sao? Đây rõ ràng là mầm họa, tôi là đội trưởng, loại người bại hoại này phải đuổi thẳng ra khỏi thôn.”
“Năm nay nếu không phải có chị Sương làm ăn bù đắp, thì danh hiệu tiên tiến của đại đội chúng ta đã sớm không còn, cho nên mọi người xem mà làm đi!”
Hai người này đều không thể ở lại trong thôn, nếu ở lại, sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện.
Dù sao những gì nên nói, không nên nói cậu ấy đều đã nói, đại đội trưởng xử lý như thế nào thì không liên quan đến cậu ấy nữa.
Cùng lắm thì sau này ra ngoài cẩn thận một chút là được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây