“Xin lỗi, làm anh mất mặt rồi, nhất thời lỡ lời!”
Lúc này, nhớ lại chuyện vừa rồi, Tần Sương cũng có chút ngại ngùng.
Quả nhiên, ra oai thì sướng nhất thời, sau đó lại tự chôn mình.
“Vợ à, anh không trách em, em không cần ngại, chỉ là đám thuộc hạ kia nhìn anh bằng ánh mắt chế giễu, anh rất muốn đánh bọn họ một trận.”
“Hơn nữa những gì em nói cũng không sai, phương pháp huấn luyện không đúng, bọn họ đương nhiên không thể phát huy hết tiềm năng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây