“Ôi, việc này sau này nói tiếp được không, cô rốt cuộc có nhìn thấy người không?”
Tần Sương xoay khẩu súng trong tay, dáng vẻ lưu manh nói: “Bên đó, sáng nay thấy mười mấy người đi ra, sau đó đi về bên đó, còn về đi đâu thì không biết, hơn nữa người nào cũng có vẻ bị thương nặng, trông rất thảm hại.”
“Thật ư?” A Khôn sốt ruột hỏi.
“Ừ, tối nếu như nói dối thì sau này không tìm được trai trẻ đẹp cùng tôi vui vẻ nữa!”
Các binh sĩ: ……Chúng tôi không nghe thấy gì cả!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây