Sau đó nhỏ giọng nói: “A Châu, em có đạn pháo sáng dùng lần trước, anh có muốn dùng không? Đảm bảo sẽ phát sáng mù mắt bọn chúng.”
“Em vẫn còn thứ đồ chơi đó à?”
“Có chứ, anh cũng chẳng phải là không biết, em chính là tiểu tiên nữ, muốn có bao nhiêu cũng được, anh xem mọi người toàn thân ướt hết rồi, thời gian dài chắc chắn sẽ bị bệnh, nên là…”
“Đưa cho anh, anh sẽ ném.”
Hoắc Đình Châu không phải là người đầu óc cứng nhắc, vì bắt tên cầm đầu này họ đã tổn thất mấy người, đến nay tên đã nằm trên cung, không thể không bắn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây