Cô đã lớn đến chừng này nhưng trong mắt anh trai dường như mãi chưa lớn vậy.
Mỗi lần ra khỏi cửa, anh tư đều phải lo lắng, có lẽ là chuyện truyền máu lần trước đã để lại bóng ma trong lòng anh ấy.
Sau đó, đến tối lúc mọi người ngồi cùng nhau ăn cơm, Dương Minh Trạch mới nhớ ra chuyện mình đã quên.
“Em gái, hôm nay ông Đường gọi điện thoại đến tìm em nói là có việc nhưng bị anh quên mất, phải làm sao đây?”
Anh ấy thật sự không có cố ý nhưng gần đây đầu óc không được tốt lắm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây