“Anh Tư, dậy đi, chúng ta phải lên đường rồi, ngủ nữa sẽ muộn đấy.”
Dương Minh Trạch mơ màng mở mắt, thầm nghĩ sao tối qua mình lại ngủ say như vậy, chẳng lẽ là mệt quá?
Anh dụi dụi mắt, hỏi: “Em gái, mấy giờ rồi?”
“Anh Tư, đã sáng rồi, chúng ta còn phải ăn sáng rồi mới đi, nên anh mau dậy đi.” Tần Sương kiên nhẫn nói.
“Hả? Sáng thế rồi sao? Vậy anh dậy ngay, em cũng mau đi thu dọn đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây