Dương Minh Trạch cười khổ, thầm nghĩ mình là anh trai, vậy mà còn không rộng lượng bằng em gái.
Sau khi hai người ăn no nê trong toa ăn, mới quay lại chỗ ngồi nghỉ ngơi.
Tàu hỏa thời này không ấm áp như sau này, nếu không nhờ hai người mặc đủ ấm, lúc này có lẽ tay chân đã đông cứng rồi.
Tần Sương càng khổ không nói nên lời, chỉ có thể lén lút mua một gói miếng dán giữ nhiệt, dán vào giày và người, duy trì nhiệt độ cơ thể.
Còn anh Tư, tự cầu phúc đi!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây