Phong Cửu nghe thấy âm thanh quen thuộc, lập tức mở cửa phòng: “Sương gia, cuối cùng cô cũng đến thăm tôi rồi, tôi nhớ cô muốn chết.”
“Ừ... cậu nói chuyện đàng hoàng chút, làm tôi nổi hết da gà.”
Cậu là đàn ông to lớn, sao lại giả vờ làm nũng, thật đáng sợ.
“Hì hì, lâu rồi không gặp cô, tôi cứ tưởng cô đã quên tôi rồi. Gần đây nghe Phong Tứ suốt ngày khoe khoang thành tích của mình, tôi muốn ghen tị lắm.”
“Nếu không thấy cậu ta, tôi thực sự muốn đánh cho cậu ta một trận, để cậu ta bớt kiêu ngạo!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây