Sau khi hai người trở về phòng, bụng Tần Sương lúc này đang réo lên,
Dương Minh Trạch nghe được thanh âm, vui vẻ nói: “Em gái anh đói rồi phải không? Anh có để dành bữa tối cho em. Anh đoán bây giờ súp gà đã nguội rồi. Em có muốn ăn không? “
“Nếu em có thể kiên trì thì vẫn còn ba tiếng nữa, anh có thể ra ngoài mua bữa sáng cho em.”
Tần Sương nằm ở trên giường bệnh, sờ sờ cái bụng xẹp xuống của mình: “Anh tư, anh mang đồ ăn qua đây đi, em xem coi có còn ăn được không.”
“Được thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây