Tần Sương nhướng mày, không ngờ ông ấy lại nói như vậy, cô chỉ trả lời: “Nếu đã như vậy thì cháu không thể không nhận lời, vừa đúng lúc sắp tới mùa đông, cháu cũng không có gì để làm.”
“Được rồi, được rồi, vậy cháu cứ dịch cho tốt, một khi dịch sai một từ trong những cuốn sách như vậy sẽ ảnh hưởng đến phán đoán của các thợ máy, vì vậy không cần gấp gáp, cứ từ từ dịch cho tốt.”
“Chú yên tâm, cháu sẽ không làm bất cứ điều gì mà cháu không biết.”
Đường Thành nhìn thấy cô điềm tĩnh như vậy khiến ông ấy càng thêm trân trọng cô.
Ông ấy nghĩ thật đáng tiếc nếu một hạt giống tốt như vậy cứ chôn vùi ở vùng quê.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây