Tần Sương sờ mặt mình một cái, lập tức cười nói: “Chị làm ngụy trang, em mau đi gọi người tới, chẳng phải lúc đó sẽ biết chị có phải kẻ lừa đảo không sao.”
“Đúng rồi, bây giờ em sẽ đi gọi người ngay.”
Đứa nhỏ quay người nhanh chóng chạy vào nhà, Tần Sương nhìn bóng người biến mất thì cũng bất đắc dĩ nở nụ cười.
Mang theo lương thực đi vào trong nhà trước. Thẳng đến khi Ngô Địch đi tới nói: “Chị, sao chị lại tới đây? Vết thương trên người đã khỏi chưa?”
“Ừ, đã khỏi rồi, hôm nay tới làm ít chuyện, đúng lúc tới đây thăm một chút, đây là lương thực, các em cứ ăn trước, lát nữa chị sẽ mang tới thêm”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây