Tiếp đó vào lúc ăn cơm trưa, ngoại trừ hai ba con Tần Phong thì cũng chỉ có người thủ trưởng dẫn tới.
Nhìn một bàn cơm nước phong phú, Chu Văn Bình cũng có chút ngượng ngùng nói: “Lão Tần à, không phải ông lấy hết lương thực của con gái ra làm chứ?”
“Thưa thủ trưởng, ông cứ yên tâm dùng cơm, con gái tôi tài giỏi, công điểm của con bé nhiều nhất thôn, một mình con bé cũng không ăn hết cho nên không còn lo lắng.”
“Còn số thịt này đều do con gái tôi đặt bẫy trên rừng kiếm được, không tốn tiền.”
Nghe Tần Phong nói vậy thì Chu Văn Bình cũng không khách sáo nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây