“Ba à, bây giờ con vừa xuống nông thôn, làm gì được nghỉ nhiều ngày về thăm người thân như thế? Nếu đại đội trưởng mở tiền lệ cho con thì các thanh niên tri thức khác sẽ thấy thế nào?”
“Hơn nữa bây giờ anh họ tư của con cũng đã xuống nông thôn chỗ này, con cũng không chạy được, nếu có ngày nghỉ, con sẽ đến thăm bọn họ sau.”
“Hơn nữa, mặc dù bọn con không thể quay về, nhưng mà con cũng đã gửi quà qua bên đó, cho nên ba đừng nói con nữa, con cũng đã lớn như vậy rồi, còn có thể không hiểu cấp bậc lễ nghĩa sao?”
Tần Sương bất lực giải thích nói.
Cô là một người đáng tin như thế, cũng chỉ có cha già là coi cô như trẻ con.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây