Lập tức đứng dậy, nhìn Tần Sương mê mang một hồi lâu, sau đó mới nhớ tới đây là nông thôn.
Cũng trách mình, ngủ quá ngon rồi, thiếu chút nữa là quên mất còn chuyện phải làm.
Tiếp đó hạ mắt xuống nói: “Em gái nhỏ, ngại quá, anh ngủ hơi sâu.”
“Không sao, bộ chăn mền này cho anh, mùa đông bên này lạnh, chắc chắn là chăn mền của anh không đủ ấm.”
“À… chuyện này không được đâu? Ngủ một giấc, còn lấy một bộ chăn nệm của em, quá thiệt thòi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây