Nhìn thấy Dương Minh Trạch đến sớm như vậy, Tần Sương cũng sững người.
“Anh tư, sao anh lại dậy sớm như vậy? Là đổi giường ngủ không quen sao?”
Dương Minh Trạch túm tóc rối bời, vẻ mặt bực bội nói: “Đừng nhắc nữa, loa phát thanh trong làng báo thức đã đành, mấy lão thanh niên tri thức kia còn gõ gõ đập đập mãi không thôi, ồn đến nỗi anh không ngủ được.”
“Ồ, vậy à, không sao, lát nữa anh đến phòng em ngủ một lát, em sẽ về ngay, sau đó dẫn anh đi tìm đại đội trưởng.”
“Em gái, Lục Thần cũng muốn xây nhà cùng anh, cho nên lát nữa anh phải quay về gọi cậu ấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây