Vu Viên Viên nói: “Đúng vậy, hối hận cũng không kịp nữa rồi, bây giờ có nhả ra, chắc cậu cũng không cần đâu.”
Tần Sương trợn mắt: “Vu Viên Viên, cậu có thể đừng có nói lời ghê tởm như vậy được không?”
“Hehe, tức chết cậu!”
Hoắc Đình Châu nhìn hai người cãi nhau, liền lên tiếng cắt ngang: “Sương Sương, lát nữa anh phải đi rồi, em nhớ viết thư cho anh nhé, ở nhà có việc gì nặng nhọc thì cứ để Đình Xuyên làm, nó da dày thịt béo, không sợ mệt.”
Hoắc Đình Xuyên: Cảm ơn anh!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây