Thấy cô gái nhỏ vẫn bình an vô sự, Hoắc Đình Châu mới nói: “Để em phải chờ lâu rồi”
Tần Sương bình thản nói: “Không sao, lát nữa cần tôi giúp gì không?”
“Không cần, nhân lực đủ rồi, em về trước đi, tôi sẽ về nấu cơm ngay.”
Tần Sương chớp mắt, tỏ vẻ đáng yêu nói: “Được rồi, vậy tôi về trước, đồ đạc tôi cũng mang về, anh không cần phải lo, tạm biệt.”
“Ừm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây