Khi Hổ Tử nhìn thấy người tới, vui vẻ ôm Tần Sương không buông tay.
“Ngô Địch, bảo mọi người tập hợp lại, tôi có lời muốn nói.”
Ngô Địch: “Được, chị Sương, lập tức đến ngay.”
Địa vị của Ngô Địch ở đây coi như có chút quyền lên tiếng, chẳng mấy chốc tất cả cô nhi ở đây đều đến đông đủ.
Tần Sương nhìn một đám trẻ gầy nhom ốm yếu, đồng cảm mở miệng nói: “Hôm nay mấy đứa tập hợp lại đây là vì có mấy chuyện muốn nói.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây