Không có cách nào, một người không thể bế hai con được, cho nên gửi chúng đến nhà trẻ thì mới được, buổi sáng đưa chúng qua và buổi tối thì đón chúng về, việc này nhẹ nhàng hơn nhiều. Tuy nhiên vì còn phải chăm sóc con trai nhỏ, cho nên thời gian la cà của Chu Hương Xảo cũng ít hơn.
Có thời gian thì Kiều Niệm Dao lại qua đây.
“Bận rộn à?” Kiều Niệm Dao mỉm cười.
Bọn trẻ con cũng gọi người.
Chu Hương Xảo nhìn thấy mấy mẹ con của bọn họ đến thì cũng vui vẻ, cho nên cô ấy cười rồi nói: “Mọi người ngồi xuống trước đi, tôi sắp xong rồi, sau đó đi pha một ít nước là được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây